Trang

Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2011

Lãnh thổ của Tổ Quốc và tài sản tôn giáo: chuyện “khôn nhà dại chợ”


Những kẻ đang cố tình làm điều đó, chỉ là một cách làm hiệu quả nhất để làm cho đất nước này mất khả năng đề kháng với ngoại xâm, hầu dẫn quân xâm lược vào nhà nhanh chóng.
Đó là một tội ác không chỉ với đồng bào công giáo, mà là tội ác đối với Tổ Quốc, với dân tộc Việt Nam bốn ngàn năm nay được xây đắp nên bằng máu xương và sự đoàn kết muôn người như một của Tiền nhân.
Từ chuyện lãnh thổ thiêng liêng của Tổ Quốc: Hổ tha con lợn mắt coi trừng trừng
Lãnh thổ của Tổ Quốc và tài sản tôn giáo: chuyện “khôn nhà dại chợ”

Gần đây, nhà cầm quyền Trung Quốc ngày càng có những hành động ngang ngược hung hăng trên Biển Đông của Việt Nam với ý đồ dùng sức mạnh và luật rừng chiếm cướp lãnh thổ của Tổ Quốc ta. Bằng nhiều hành động gây hấn ngược với những lời nói đẹp đẽ “16 chữ vàng, 4 tốt”. Cách hành động và lời nói của nhà cầm quyền Trung Quốc đối với nhà nước và nhân dân Việt Nam như những lời phỉnh phờ với trẻ con lên ba.

Thái độ, hành động của nhà cầm quyền Trung Quốc không giấu nổi tâm địa bành trướng có truyền thống Đại Hán xưa nay trước con mắt của nhân dân ta và dư luận thế giới.
Nhiều hành động của nhân sĩ, trí thức, nhân dân các tầng lớp đã tổ chức nhiều cuộc biểu tình liên tiếp thể hiện tinh thần yêu nước của mình và ý chí chống ngoại xâm.

Nhưng.

Dường như những căng thẳng trên Biển Đông không mấy làm cho nhà cầm quyền Hà Nội bận tâm, lãnh thổ và lãnh hải Tổ Quốc nằm trong tay giặc nhưng họ vẫn bình chân như vại. Mối đe dọa từ bọn Đại Hán không làm nhà cầm quyền Hà Nội xem là một nguy cơ.

Thay vì kêu gọi, khuyến khích toàn thể nhân dân Việt Nam đoàn kết, nâng cao tinh thần yêu nước tạo thành sức mạnh tổng hợp chống lại hiểm họa xâm lăng, thì đã có nhiều cách làm ngược lại.

Ngoài việc phái những quan chức nhà nước sang tận Thiên triều để yết kiến, hứa hẹn về tình hữu nghị, về sự liên kết chặt chẽ giữa hai đảng, hai nhà nước để “Cùng tiến lên Chủ Nghĩa Xã hội”? – Nguyễn Sinh Hùng – thì trong nước, nhà cầm quyền Việt Nam đã thực hiện chính sách bưng bít thông tin về vận mệnh đất nước, về lãnh thổ thiêng liêng của Tổ Quốc, bịt miệng báo chí trong khi báo chí bọn xâm lược ngang nhiên kêu gọi đem quân xâm lược Việt Nam cách công khai. Đặc biệt việc gây hấn trên Biển Đông ngày càng trắng trợn.
Hơn thế nữa, những người biểu tình yêu nước đã bị công an, cảnh sát các loại đạp mặt, bắt về đồn, giam giữ, đánh đập… và theo dõi gây khó dễ trong cuộc sống.

Những phẫn uất của người dân dâng cao, nhà cầm quyền Hà Nội lúng túng trong lời nói, hành động, và xử sự đối với dư luận nhân dân về thái độ của mình trước bọn bành trướng Bắc Kinh.

Thái độ đó của nhà nước nói lên điều gì, nếu không phải là sự nhu nhược hèn đớn trước kẻ thù? Những hành động không chính danh, trống đánh xuôi, kèn thổi ngược đã nói lên điều đó.


Đến chuyện đất đai, tài sản tôn giáo: Mèo tha miếng thịt thì đòi

Tiến thêm một bước trong việc phân rẽ dân tộc, đất nước, tiêu hao sức mạnh đoàn kết toàn dân bằng nhiều hình thức. Những ngày gần đây, vẫn con bài đất đai tôn giáo, nhà cầm quyền Hà Nội đang khơi lên trong nhân dân và đặc biệt là giáo dân Hà Nội một căn bệnh muôn thuở: Chiếm và cướp đất đai nhà thờ, cơ sở tôn giáo.

Sau những cơ sở như Tòa Khâm sứ, Khu đất Thái Hà đã bị nhà nước “của dân, do dân và vì dân” dùng sức mạnh của dùi cui, súng đạn, cảnh sát, công an và chó… để chiếm đoạt nhưng khi không thể nuốt nổi đã làm “Vường Hoang” thì mọi âm mưu vẫn chưa dừng lại.

Gần đây, những cơ sở tôn giáo bị chiếm đoạt, mượn… đã được nhà cầm quyền Hà Nội khẩn trương cung cấp tiền bạc, tài nguyên để nhanh chóng phá bỏ và xây dựng mới nhằm phi tang vết tích, chiếm đoạt lâu dài các tài sản này của Giáo hội Công giáo.

Điển hình là các công trình của Tôn giáo như Bệnh viện Saint Paull bị đập phá bất chấp những phản ứng của giáo dân và Tòa Tổng Giám mục Hà Nội.
Nhà thờ Cầu Rầm đã bị bán cho Công ty Trường Giang - Sài Gòn

Rồi nhà thờ Cầu Rầm, thuộc giáo phận Vinh, một công trình đã đi vào lòng người dân xứ Nghệ khi nói về lịch sử Thành phố Vinh, cũng đã bị nhà cầm quyền dùng nhiều chiêu bài quyết tâm chiếm đoạt như “Di tích tội ác Đế quốc Mỹ với tôn giáo” rồi thành vườn hoa, sau đó bán cho công ty tư nhân Trường Giang xây nhà ở, văn phòng cho thuê… Khi bị phản đối dữ dội thì bày trò “Trưng cầu ý dân” để làm đài tưởng niệm liệt sỹ” nhưng không nuốt nổi lại quay về chiêu bài “vườn hoa công cộng”.

Không chỉ có một vài công trình nói trên, những dự án liên quan đến đất đai tôn giáo như xây dựng công trình công cộng, đường sá… được xúc tiến nhanh chóng và có hệ thống thời gian qua.

Những ngày gần đây, nhà cầm quyền Hà Nội xúc tiến việc phá bỏ, cải tạo Tu viện Dòng Chúa Cứu thế Thái Hà, một cơ sở phục vụ người nghèo khó trong xã hội đã được xây dựng từ trước khi nhà nước Cộng sản Việt Nam ra đời. Cơ sở đó đã bị nhà nước “mượn” rồi biến thành của mình, bất chấp chủ sở hữu đã có đơn nhiều lần đòi lại.

Để thực hiện những cái gọi là “dự án” đó, bao nhiêu lời lẽ đẹp đẽ được đưa ra. Tất cả là vì “hạnh phúc của nhân dân” và để phục vụ nhân dân.

Nhưng, điều mà ai cũng hiểu là khi các công trình nhà nước về xây dựng đang thất thoát với tỷ lệ hết sức lớn“có người đã cho ví dụ về ba công trình: bên cạnh công trình thất thoát lãng phí 5,6% có cả công trình bị “móc ruột” tới 54%. Thậm chí có cả dự án lãng phí 100% như công trình nhà hát chèo Hà Nội, chưa sử dụng ngày nào đã bị phá đi xây lại”. Báo chí tổng kết là mỗi năm, ngân sách mất đến hàng ngàn tỷ đồng. Thì việc xây dựng, đầu tư nói trên có phải vì hạnh phúc nhân dân hay vì cái túi quan chức nặng thêm là điều không khó xác định.

Cảnh sát trong phiên tòa xử sơ thẩm 8 nạn nhân Thái Hà
Người ta đã thấy hàng ngàn cảnh sát với thiết bị tận răng sẵn sàng đàn áp giáo dân công giáo, dân oan… và đoàn người biểu tình yêu nước. Nhưng tịnh không thấy bất cứ một bóng dáng cảnh sát, quân đội nào xuất hiện khi ngư dân Việt Nam bị bọn Trung Quốc bắn, bị bắt, bị đánh đập và bắt chuộc tiền trên biển Việt Nam.

Người ta đã thấy hàng loạt báo chí, đài truyền hình dùng những lời lẽ vu cáo, bịa đặt độc địa vào một cộng đồng tôn giáo hiền lành, nhẫn nhục và hòa bình. Nhưng tuyệt nhiên không thấy một bài viết, một tin tức nào về những nạn nhân của bọn bành trướng Trung Quốc đã gây nên cho nhân dân Việt Nam từ hàng hóa chứa chất độc đến việc người dân bị đánh đập ngay trên lãnh thổ của mình. Ngay cả gọi tên bọn xâm lược, bọn bành trướng Trung Quốc vẫn không dám mà phải thay bằng “Tàu lạ”, nói lên ý nghĩa gi?

Người ta cũng thấy hàng ngàn cảnh sát, cán bộ các loại bao vây phiên tòa xử người yêu nước Cù Huy Hà Vũ hay phiên tòa mấy cục gạch xử 8 nạn nhân là giáo dân Thái Hà. Nhưng chưa ai thấy một phiên tòa xử hai tên Trung Quốc đã cầm chân kỹ sư người Việt Nam đập đầu xuống đất đến chết ngay giữa Hà Nội.

Đó là thái độ gì? Điều này có phải như ông cha ta thường mắng con cái là “Khôn nhà, dại chợ”? là “Hà tiện mẹ cha, phu pha mèo chó”?


Thử xác định nguyên nhân

Vì sao, nhà cầm quyền Hà Nội tăng cường việc chiếm đoạt, gây nên bao nỗi bất bình trong nhân dân và tôn giáo?

Có phải chỉ vì nhu cầu đất đai tại Hà Nội thiếu thốn đến độ không thể làm khác việc chiếm cướp đất tôn giáo? Để đến độ các bệnh viện nhất thiết phải là từ các cơ sở tôn giáo hoặc có nguồn gốc tôn giáo thì được ưu tiên?

Chắc chắn rằng, điều này không thể thuyết phục được ai khi mà Thủ đô Việt Nam từ thế “Rồng cuộn, hổ ngồi” đã được khẩn trương mở rộng bao gồm cả Hà Tây chỉ sau một đêm trở thành Thủ đô lớn thứ hai trên thế giới với hình con chó, bỏ qua mọi lời can gián của mọi nhân sỹ đất Việt.

Vậy có phải vì nhu cầu phục vụ nhân dân, phục vụ những “Bà mẹ Việt Nam anh hùng” như cái loa Phường Quang Trung suốt ngày chĩa vào Nhà thờ Thái Hà mà gào thét? Nên Hà Nội phải nhất định chiếm một khu Tu viện của Nhà thờ? Làm những việc thất đức, bất chấp thần linh đó sao có thể dùng để đền đáp ơn nghĩa? Thử hỏi các liệt sỹ con cái những bà mẹ Việt Nam Anh hùng kia dưới suối vàng sẽ nghĩ gì, khi đã hi sinh máu xương cho đất nước, cho chế độ này nhưng mẹ mình vẫn bị đưa ra lợi dụng trong những việc thất đức và mất nhân tâm gây phẫn nộ?

Điều ai cũng có thể thấy được là những dự án trên đất đai, tài sản chiếm, cướp, mượn không trả của tôn giáo còn có tác dụng lớn nhất, nhanh nhất là chia rẽ sâu sắc khối đoàn kết dân tộc trong đất nước, tăng sự kỳ thị tôn giáo một cách mạnh mẽ trong xã hội, gây nên sự xung đột trong lòng đất nước.

Phải chăng, đó là hiệu quả dễ thấy nhất khi chiếm cướp và đầu tư xây dựng có kế hoạch, có hệ thống vào những công trình đã chiếm cướp của tôn giáo?

Người ta có quyền đặt câu hỏi: Một chính quyền luôn tự nhận là của dân, do dân, vì dân có khi nào cố tình khơi dậy sự kỳ thị, chia rẽ trong lòng dân tộc, nhất là khi đất nước đang đứng trước họa ngoại xâm?

Chắc chắn là không.

Những kẻ đang cố tình làm điều đó, chỉ là một cách làm hiệu quả nhất để làm cho đất nước này mất khả năng đề kháng với ngoại xâm, hầu dẫn quân xâm lược vào nhà nhanh chóng.

Đó là một tội ác không chỉ với đồng bào công giáo, mà là tội ác đối với Tổ Quốc, với dân tộc Việt Nam bốn ngàn năm nay được xây đắp nên bằng máu xương và sự đoàn kết muôn người như một của Tiền nhân.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét