Báo VNExpress đưa tin ngày 2/5/2012, Hội nghị trực tuyến về công tác tiếp dân, giải quyết khiếu nại tố cáo do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chủ trì diễn ra sáng 2/5 có sự tham gia của lãnh đạo 63 tỉnh, thành và các bộ, ngành. Nói về bài học rút ra sau vụ việc “Văn Giang”, Phó chủ tịch UBND tỉnh Hưng Yên Nguyễn Khắc Hào đưa ra nguyên tắc “phát huy dân chủ phải đi liền với kỷ cương pháp luật”.
Thế nào là dân chủ và kỷ cương pháp luật?, chắc ông Phó đang “lơ mơ” với lời phát biểu của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng: “ở từng thời điểm, từng nơi, tình hình khiếu nại, tố cáo vẫn diễn biến hết sức phức tạp; nhiều vụ việc khiếu nại, tố cáo còn tồn đọng, kéo dài như Thanh tra Chính phủ đã báo cáo trong thời gian từ năm 2008 – 2011 bên cạnh việc xử lý dứt điểm 1.052 vụ việc tồn đọng, bức xúc, kéo dài (đạt 66,7%) vẫn còn lại 528 vụ việc chưa được giải quyết dứt điểm, vẫn đang trong quá trình xem xét, giải quyết”.
Nếu theo lời Thủ tướng, thì Văn Giang chỉ là vụ thứ nhất “được giải quyết” trong số 528 vụ tồn đọng, chưa giải quyết “dứt điểm”, vẫn chưa biết “diễn biến” thế nào!. Đừng vội mừng báo công.
Lời Thủ tướng chưa hẳn là lời khen-chê. Nếu “khen”, thì vụ Văn Giang có “dứt điểm” đấy, nhưng khiếu kiện kéo dài quá lâu. Lãnh đạo cái kiểu gì mà hơn 8 năm chưa giao được cái mặt bằng?. Còn nếu “chê” thì thứ “kỷ cương pháp luật” như các quan chức Hưng Yên đang áp dụng quả là “chán”, lề mề quá. Hãy coi lại cái thứ “phát huy dân chủ” ấy, có thật là “dân chủ theo định hướng XHCN” không? Cứ như thế thì biết đến bao giờ mới thanh toán xong 528 vụ “tồn đọng”?
Nguồn tin từ một người dự họp cho Nữ Vương Công Lý biết: Trước đó, ông Phó Chủ tịch Hưng Yên đã có lời “cảm ơn Thủ Tướng, Bộ Công an và các ngành đã chỉ đạo, ủng hộ Hưng Yên trong vụ cưỡng chế này”. Nói thế, khác chi ông Phó chủ tịch gián tiếp nói với bà con dự họp và báo chí rằng thì là vụ này là của Thủ Tướng chỉ đạo, chứ bọn tôi dưới này chỉ là cái ông thần sét, cái búa, cái liềm, chỉ đâu đánh đó, có sai sót gì thì gắng đỡ bọn tôi.
Báo VNExpress viết tiếp: Ông Phó chủ tịch nói: “Trong vụ việc ở Văn Giang, có sự móc nối chặt chẽ giữa các phần tử chống đối trong và ngoài nước. Các thông tin, thậm chí được tường thuật tại chỗ, từng giờ để tuyên truyền, xuyên tạc, dàn dựng lên các video clip giả để vu khống, bôi nhọ chính quyền”, ông Hào báo cáo. Tuy nhiên, ông không đề cập đến những “phần tử chống đối trong và ngoài nước” đã móc nối như thế nào. Báo cáo của ông Hào cũng không nhắc đến thông tin do người phát ngôn của tỉnh thông báo trước đó rằng, công an đã phải dùng “hai quả đạn khói” để “giải tán” những người tụ tập, cản đường không cho xe, máy vào công trường, 2 cảnh sát cơ động bị thương do sự phản kháng của những người chống đối. (Hết trích dẫn).
Có Thủ tướng hiện diện với sự tham gia của các quan chức 63 tỉnh, thành và các bộ, ngành đang “online” vậy mà Ông Phó cứ mạnh miệng “vung xích chó” báo công rằng, “vụ việc ở Văn Giang, có sự móc nối chặt chẽ giữa các phần tử chống đối trong và ngoài nước”. Điều mà chính VNExpress cũng phải đặt nghi vấn về “cái xương sườn bị hở” của ông phó, “Tuy nhiên, ông không đề cập đến những “phần tử chống đối trong và ngoài nước” đã móc nối như thế nào”. Nếu Thủ tướng hoặc các vị lãnh đạo của 63 tỉnh thành với các bộ ngành có hỏi về “tang chứng, vật chứng”, thì chắc có lẽ Ông phó nhà ta sẽ hãnh diện trưng ra, nếu không phải là phát hiện tại hiện trường cưỡng chế, 2 cái bao cao su đã qua sử dụng còn nhãn mác nước ngoài, đặc biệt cần lưu tâm là “thuộc quốc gia thù địch”, thì cũng chỉ là, (cũng theo VNExpress) “đã chuẩn bị từ trước cuốc, xẻng, dao, liềm, gậy gộc, gạch đá, chai xăng”. Đấy là bằng cứ “vô cùng quan trọng” để dựa vào đó, Ông phó đưa đến kết luận chắc nịch là “có phần tử chống đối trong và ngoài nước” cấu kết với nhau?
Quả là Ông phó coi Thủ tướng và các quan chức như “baby” trong nhà trẻ mất rồi, hoặc, vì nỗi “ám ảnh thời sự” cái bóng ma “thế lực nước ngoài”, nên Ông phó tiện thể quy kết cho thành “chính thống” và lồng vào đó việc báo công mình quán triệt nghị quyết 4, nội dung phần 3.3 do đảng đề ra”.
Nhưng sự đánh giá của Ông phó cũng đúng khi nhận định sự kiện Văn giang là, “trong khi các mạng xã hội phản ứng nhanh, đưa tin liên tục các thông tin, thậm chí được tường thuật tại chỗ, từng giờ để tuyên truyền,…”. Đó là điều mà chính ông phải thú nhận, như một cái tát thẳng tay vào chính giữa mặt Thủ tướng và các quan chức 63 tỉnh thành cùng các bộ, ngành liên quan. Chắc ông phó đã “uống mật gấu” khi dám nhận định, phê bình, “sau đó các cơ quan thông tấn, báo chí chính thức đưa tin tuyên truyền ít, phản ứng chậm”, nhưng ông cố vớt vát tình thế khi quả quyết có sự “xuyên tạc, dàn dựng lên các video clip giả để vu khống, bôi nhọ chính quyền”. Tưởng sự quy kết hàm hồ đó là tuyệt chiêu cho thấy “bản lãnh” của một đảng viên “trí tuệ” với tràn đầy trách nhiệm và lòng nhiệt thành không phụ lòng tin của đảng và của Thủ Tướng. Nhưng ông có biết đâu, nói thế là ông phó rất coi thường Thủ tướng và các quan chức. Một người bình thường cũng biết, như các báo vẫn đưa tin, kẻ tình nghi bị các camera an ninh quay, thì việc xử lý hình ảnh để truy tìm nhân vật đó, dễ như “húp cháo” đối với các nhân viên an ninh.
Mách nước nhỏ cho ông Phó Chủ tịch Tỉnh Hưng Yên nhé: Nếu không tìm ra được công an đã đánh người như thế nào trong vụ cưỡng chế, thì lên Hà Nội hỏi Đài Tiếng nói Việt Nam gọi tắt là VOV họ chỉ cho. Họ cũng công phu lắm khi hỗ trợ Hưng Yên đấy. Hoặc sang Bộ Công an, tìm cái công văn mới đây đọc xem nội dung của việc đánh người trong vụ cưỡng chế đó là gì?
Nhìn hình ảnh, video sống động trên mạng, thằng dốt nhất cũng không thể dám nói câu của ông Phó rằng bọn nước ngoài đã dựng được những đoạn video giả tức thời đến thế. Nếu bọn phản động ở nước ngoài mà dựng được những đoạn video giả nhanh chóng và hoàn chỉnh đến thế thì cần gì có Hôlyút hay trường quay để làm gì. Nếu ông Phó biết bọn nào dựng phim tài thế, thì ông Phó nên tham mưu với Thủ Tướng cho đám làm phim Đường đến Thăng Long sang mời nó về dựng cho, vừa nhanh, vừa rẻ, lại đỡ phải mất công lặn lội sang Tàu chi cả núi tiền làm phim bán nước về bỏ xó.
Và VNExpress kết luận “Sau phần báo cáo kéo dài khoảng hơn 10 phút của lãnh đạo tỉnh Hưng Yên, không có đại diện của bộ, ngành hay địa phương nào thảo luận thêm về vụ việc”…
Thực tế thì không ai thèm hỏi vì họ thừa biết ông đang leo lẻo nói dối, ông đưa Thủ tướng ra trước thiên hạ làm trò chứ Thủ tướng biết tỏng tòng tòng từ đầu là cưỡng chế ở đó như thế nào, sử dụng bao nhiêu quân, dùng vũ khí gì. Còn khi cưỡng chế thì tiếng tiểu liên AK nổ hàng loạt ra sao, súng phóng lựu, lựu đạn cay vang lừng và nhả khói mù mịt thế nào và bọn địch bị đẩy lùi ra sao cho hơn cả trăm chiếc máy xúc, máy ủi vào đào hào, ủi cây và đào mồ mả của dân.
Thậm chí Thủ tướng và những người khác còn biết rõ ràng hơn ông khi bộ phận thư ký của Thủ Tướng chỉ cần theo dõi trên mạng cũng đủ để báo cáo cho Thủ tướng biết tình hình Văn Giang cưỡng chế đã đến đâu, ai bị bắt, súng nổ vang trời và bọn nông dân bị đẩy lùi ra sao. Tất cả đã được cái thằng Intờnét trưng diễn đầy đủ kịp thời không chỉ từng giờ mà từng phút một.
Còn những người khác, họ chẳng thèm hỏi, nhỡ đâu họ đẩy đồng chí mình vào chỗ như ông Phó Hải Phòng hoặc Giám đốc Công an Hải Phòng khi trả lời báo chí sau ‘trận đánh đẹp’ ở Tiên Lãng thì đắc tội với Thủ tướng quá. Ai lại lật mặt Thủ tướng và đồng chí trước đám đông để mình mang tội.
Cuối cùng, nhắn gửi với ông Phó Hưng Yên rằng thì là: Trong vụ này, đừng trách báo chí vội, họ cũng căm lắm, đau lắm, nhục lắm khi phải câm miệng hến chứng kiến cảnh đàn áp dân lành nhưng không nói được lên sự thật, vì nói lên sự thật thì lấy gì bỏ miệng? Tờ Người Cao Tuổi dũng cảm đưa lên một bài sự thật việc cưỡng chế đất Văn Giang trái pháp luật đã phải gỡ xuống ngay thì đủ biết. Còn hùa theo tội ác đàn áp nhân dân, thì cũng không còn nhiều lắm nữa những người thiếu nhân tính như thế. Vì vậy nên họ phải im mà thôi.
Người dân nói rằng: Riêng Thủ Tướng trong vụ này, đóng vai baby trước thiên hạ có vẻ đạt, lời lẽ hoa bay bướm lượn đậu trên miệng Thủ tướng cứ vậy phát ra, tội có thằng dưới chịu, tiền cứ nhằm túi Thủ tướng mà chảy vào. Vậy có làm baby một lúc cũng chẳng sao.
Video cưỡng chế cướp đất Văn Giang:
Ngày 4-5-2012
Ngô Văn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét