Trang

Thứ Hai, 26 tháng 9, 2011

DIỄN BIẾN DÂN CHỦ HÓA TOÀN CẦU ẤN ĐỘ NHẬP CUỘC NGĂN BÀNH TRƯỚNG

LÝ ĐẠI NGUYÊN
Tiến trình thăng hóa của lịch sử nhân loại đang mở ra một thời đại Nhân Chủ Nhân Văn Toàn Cầu. Người Trí Thức Thời Đại đều đang có cùng khuynh hướng và nhu cầu mặc nhiên là đòi Dân Chủ Nhân Quyền, Tự Do Công Lý, lấy Con Người Làm Cứu Cánh cho mọi sinh hoạt Văn Hóa, Tôn Giáo, Xã Hội, Kinh Tế, Chính Trị, Chính Quyền… ở mỗi Quốc Gia và trên toàn Thế Giới. Vượt ra khỏi các định chế độc tài, các tôn giáo cực đoan, các đảng phái quá khích. Nhằm huy động sức mạnh toàn dân và văn hóa truyền thống mỗi dân tộc để hoàn thiện ở từng Quốc Gia: Một Xã Hội Nhân Ái Trọng Pháp, trong Một Thế Giới Nhân Chủ Nhân Văn Hoà Bình Phát Triển, biết tôn trọng, thương quý và bảo vệ nhau, cùng nghiêm chỉnh tuân theo luật lệ do đại đa số người dân đã chấp thuận và kiểm soát, buộc chính quyền do dân lưạ chọn bầu ra phải công chính, minh bạch áp dụng Hiến Pháp và Luật Pháp Dân Chủ, không tà kiến, không thiên vị, không lạm quyền, và đều phải tuân giữ Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền. Công Ước Quốc Tế về những Quyền Dân Sự và Chính Trị. Công Ước Quốc Tế về những Quyền Kinh Tế, Xã Hội và Văn Hoá… để cùng với các nước trong cộng đồng thế giới thấy được bổn phận và trách nhiệm của mình ở thời đại Nhân Chủ Nhân Văn Toàn Cầu, mà trong đó mỗi Quốc Gia đã Chủ Động Tự Nguyện Gia Nhập.
Cuộc cách mạng Tự Do Nhân Phẩm và Công Lý Dân Chủ đã bắt đầu nở rộ trong Thế Giới Hồi Giáo vốn xa lạ với quan niệm về một chế độ Tự Do Dân Chủ, mà họ cho là theo kiểu Tây Phương thù địch. Đây là một diễn biến mà trước khi nó nổ ra không ai dám tin và khẳng định. Ấy thế mà Giới Trí Thức Thời Đại ở vùng Bắc phi và Trung đông đã vận động được sức trẻ và toàn dân đứng dậy, rồi được sự đồng thuận của quân đội, và được sự tiếp tay của các cường quốc dân chủ, đã lật đổ các nhà độc tài, tham nhũng, ngoan cố bám rễ quá lâu tại các xứ sở này. Do đó người dân ở các nước độc tài, nhất là độc tài toàn trị cộng sản còn sót lại tại Áchâu, đều hy vọng là làn sóng Cách Mạng Dân Chủ Hoa lài từ Bắc phi, Trung đông nhanh chóng tràn sang Á châu. Nhưng ở đây đã xuất hiện một nguy cơ khủng khiếp, to lớn hơn các chế độ độc tài của mỗi nước gấp nhiều lần, đó là hành động hung hăng đòi chủ quyền trên 80% khu vực Biển Đông, đe dọa an ninh toàn vùng Đông Nam Á và Á châu, trong đó trực tiếp là Việt nam, Philippines kể cả Nhật bản của bọn Bành Trướng Bắc kinh. Thực ra, cũng vì sợ làn sóng Hoa lài tràn vào Hoa lục, nên bọn lãnh đạo Trung cộng mới đành phải ‘dậy non’ cho phát động cuộc lấn chiếm sớm hơn so với sức lực tự có. Khiến cho Hoa kỳ danh chính ngôn thuận trở lại Á châu và được các nước trong vùng kể cả Dân Chủ lẫn Độc Tài đón nhận.
Thế nhưng bằng Chiến Lược hai mặt : Đối Tác Kinh Tế. Đối Trọng Quân Sự của Hoa kỳ với Trung cộng, Hoa kỳ vẫn duy trì quan hệ hữu hảo về nhiều mặt, kể cả quan hệ quốc phòng với Trung cộng. Nhưng vẫn đặt Trung cộng là Đối Trọng về mặt Quân Sự. Chính vì vậy mà Mỹ-Ấn-Nhật-Úc, 4 cường quốc dân chủ Á châu đã hình thành một ‘vòng cung dân chủ’ khoá cứng Trung cộng với tham vọng tự nhận chủ quyền phi pháp trên 80% diện tích Biển Đông, không nằm trong khuôn khổ của Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển 1982. Riêng với Việt nam, là đối tượng chính của cuộc bành trướng Bắc kinh, ở đây nhà cầm quyền Việt cộng lại vốn là đàn em ngoan ngoãn của Trung cộng. Đối nội, đối ngoại đều rập theo khuôn mẫu do Bắc kinh chỉ đạo. Nên việc Mỹ nhập nội Việt nam, tuy trong âm thầm rất quyết liệt tiến tới, nhưng vẫn không muốn đẩy Trung cộng vào thế tranh chấp công khai về vấn đề Việt nam. Nhất là không cần thiết phải tiến tới chiến tranh với Trung cộng. Chính vì vậy mà Hoa kỳ chủ trương không đứng về phiá nào trong cuộc tranh chấp chủ quyền Biển Đông, chỉ đòi hỏi các bên tranh chấp phải tôn trọng hoà bình. Nhưng Hoa kỳ coi việc Tự Do Lưu Thông, Tự Do Hàng Hải trên Biển Đông thuộc lãnh vực quốc tế, là quyền lợi quốc gia Hoa kỳ. Còn về vấn đề khai thác dầu khí tại vùng biển Việt nam thì chính phủ Mỹ để cho các công ty của mình quyết định. Chính vì vậy, mà một vài công ty dầu khí Anh, Mỹ sợ mất thị phần béo bở tại Trung cộng đã bỏ hợp đồng với Việt nam. Lập tức Tập Đoàn Dầu Khí Ấn độ ONGC Videsh xuất hiện, triển khai công tác thăm dò tại Biển Đông. Tập đoàn này lại không có làm ăn gì tại Hoa lục, nên Trung cộng không thể bắt bí.
Sau nhiều tháng phản đối ngoại giao về các dự án thăm dò dầu khí tại Biển Đông của Ấn độ, Mới đây theo tiết lộ của báo Hindustan Times Trung quốc chính thức phản đối Ấn độ về việc ONGC Videsh hợp tác với Việt nam thăm dò và khai thác hai lô dầu khí 127 và 128 ngoài khơi Phú Khánh Việt nam. Bất chấp phản đối của Trungcộng, tập đoàn dầu khí Ấn độ ONGC Videsh kiên quyết thúc đẩy hợp tác với Việt nam. ONGC và PetroViệtnam sẽ ký một biên bản ghi nhớ về hợp tác chiến lược, nhân dịp Trương Tấn Sang chủ tịch nước Việt cộng công du Ấnđộ vào tuần lễ thứ hai của tháng 10. Theo Hindustan Times:
“Ngoài vấn đề hợp tác thăm dò dầu khí, Ấn độ và Việt nam cũng đang nỗ lực tìm cách tăng cường quan hệ về mọi mặt, đặc biệt trong lãnh vực quốc phòng."
Ngày 14/09/11, ngoại trưởng Ấn độ S. M. Krishna công du Việt nam 4 ngày, “trong bối cảnh Trung quốc ngày càng tỏ ra mạnh mẽ tại vùng Biển Nam Trung hoa” , nhằm tăng cường quan hệ Việt-Ấn với chiều hướng; “Việt nam đang vươn lên thành một đối tác chiến lược quan trọng trong khu vực ChâuÁ- Thái Bình Dương”. “Ấn độ muốn trở thành một cường quốc toàn cầu”.
Tạo thế liên hoàn: Mỹ - Úc - Ấn - Nhật chống Trung cộng. Hỗ trợ cho các nước trong khu vực Đông Nam Á yên tâm Dân Chủ Hoá chế độ, phát triển kinh tế, đủ sức và đủ tự tin để ngăn Bành Trướng Bắc kinh.
Trong khi đó, Trung cộng ra sức nắm chặt Việt cộng, quan trọng nhất là giữ cho bằng được các cấp quân ủy Việt cộng trong tay. Qua cách cho tổ chức liên tục các cuộc gặp gỡ quân sự và chính trị cấp cao giữa 2 nước. Nhưng cuộc đối thoại chính sách quốc phòng Mỹ -Việt cấp thứ trưởng lần thứ 2, giữa Nguyễn Chí Vịnh thứ trưởng quốc phòng Việt cộng với trợ lý bộ trưởng quốc phòng Mỹ, Robert Scher, cũng vẫn diễn ra hôm 19/09/11 tại Washington, trong bối cảnh diễn biến căng thẳng tại Biển Đông và dưới sức ép quyết liệt nóng vội của Bắc kinh lên Hànội. Tuy giới lãnh đạo Việt cộng trước mặt đàn anh vẫn tỏ ra ngoan ngoãn trung thành với ‘giải pháp song phương’. Nhưng trong chuyến công du Indonesia, Nguyễn Tấn Dũng gặp Tổng thống Susilo Bambang Yudhoyono đã đồng ý cho bộ ngoai giao 2 nước ký thoả thuận mở các cuộc tuần tra chung trên biển. Malaysia sẽ ký hiệp định hợp tác an ninh với Việt nam. Hai tầu phá mìn của Nhật bản cũng vừa đến Đà nẵng. Như vậy vấn đề Biển Đông đương nhiên đã được Quốc Tế Hoá. Với sự hợp tác toàn diện giữa Mỹ, Ấn, Nhật, Úc, Asean kể cả Trung cộng ở Việt nam. Vấn đề Việt nam cũng đã bị quốc tế hoá rồi, chỉ còn thiếu có Dân Chủ Hóa mà thôi.
Cuộc cách mạng Tự Do Nhân Phẩm và Công Lý Dân Chủ đã bắt đầu nở rộ trong Thế Giới Hồi Giáo vốn xa lạ với quan niệm về một chế độ Tự Do Dân Chủ, mà họ cho là theo kiểu Tây Phương thù địch. Đây là một diễn biến mà trước khi nó nổ ra không ai dám tin và khẳng định. Ấy thế mà Giới Trí Thức Thời Đại ở vùng Bắc phi và Trung đông đã vận động được sức trẻ và toàn dân đứng dậy, rồi được sự đồng thuận của quân đội, và được sự tiếp tay của các cường quốc dân chủ, đã lật đổ các nhà độc tài, tham nhũng, ngoan cố bám rễ quá lâu tại các xứ sở này. Do đó người dân ở các nước độc tài, nhất là độc tài toàn trị cộng sản còn sót lại tại Áchâu, đều hy vọng là làn sóng Cách Mạng Dân Chủ Hoa lài từ Bắc phi, Trung đông nhanh chóng tràn sang Á châu. Nhưng ở đây đã xuất hiện một nguy cơ khủng khiếp, to lớn hơn các chế độ độc tài của mỗi nước gấp nhiều lần, đó là hành động hung hăng đòi chủ quyền trên 80% khu vực Biển Đông, đe dọa an ninh toàn vùng Đông Nam Á và Á châu, trong đó trực tiếp là Việt nam, Philippines kể cả Nhật bản của bọn Bành Trướng Bắc kinh. Thực ra, cũng vì sợ làn sóng Hoa lài tràn vào Hoa lục, nên bọn lãnh đạo Trung cộng mới đành phải ‘dậy non’ cho phát động cuộc lấn chiếm sớm hơn so với sức lực tự có. Khiến cho Hoa kỳ danh chính ngôn thuận trở lại Á châu và được các nước trong vùng kể cả Dân Chủ lẫn Độc Tài đón nhận.
Thế nhưng bằng Chiến Lược hai mặt : Đối Tác Kinh Tế. Đối Trọng Quân Sự của Hoa kỳ với Trung cộng, Hoa kỳ vẫn duy trì quan hệ hữu hảo về nhiều mặt, kể cả quan hệ quốc phòng với Trung cộng. Nhưng vẫn đặt Trung cộng là Đối Trọng về mặt Quân Sự. Chính vì vậy mà Mỹ-Ấn-Nhật-Úc, 4 cường quốc dân chủ Á châu đã hình thành một ‘vòng cung dân chủ’ khoá cứng Trung cộng với tham vọng tự nhận chủ quyền phi pháp trên 80% diện tích Biển Đông, không nằm trong khuôn khổ của Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển 1982. Riêng với Việt nam, là đối tượng chính của cuộc bành trướng Bắc kinh, ở đây nhà cầm quyền Việt cộng lại vốn là đàn em ngoan ngoãn của Trung cộng. Đối nội, đối ngoại đều rập theo khuôn mẫu do Bắc kinh chỉ đạo. Nên việc Mỹ nhập nội Việt nam, tuy trong âm thầm rất quyết liệt tiến tới, nhưng vẫn không muốn đẩy Trung cộng vào thế tranh chấp công khai về vấn đề Việt nam. Nhất là không cần thiết phải tiến tới chiến tranh với Trung cộng. Chính vì vậy mà Hoa kỳ chủ trương không đứng về phiá nào trong cuộc tranh chấp chủ quyền Biển Đông, chỉ đòi hỏi các bên tranh chấp phải tôn trọng hoà bình. Nhưng Hoa kỳ coi việc Tự Do Lưu Thông, Tự Do Hàng Hải trên Biển Đông thuộc lãnh vực quốc tế, là quyền lợi quốc gia Hoa kỳ. Còn về vấn đề khai thác dầu khí tại vùng biển Việt nam thì chính phủ Mỹ để cho các công ty của mình quyết định. Chính vì vậy, mà một vài công ty dầu khí Anh, Mỹ sợ mất thị phần béo bở tại Trung cộng đã bỏ hợp đồng với Việt nam. Lập tức Tập Đoàn Dầu Khí Ấn độ ONGC Videsh xuất hiện, triển khai công tác thăm dò tại Biển Đông. Tập đoàn này lại không có làm ăn gì tại Hoa lục, nên Trung cộng không thể bắt bí.
Sau nhiều tháng phản đối ngoại giao về các dự án thăm dò dầu khí tại Biển Đông của Ấn độ, Mới đây theo tiết lộ của báo Hindustan Times Trung quốc chính thức phản đối Ấn độ về việc ONGC Videsh hợp tác với Việt nam thăm dò và khai thác hai lô dầu khí 127 và 128 ngoài khơi Phú Khánh Việt nam. Bất chấp phản đối của Trungcộng, tập đoàn dầu khí Ấn độ ONGC Videsh kiên quyết thúc đẩy hợp tác với Việt nam. ONGC và PetroViệtnam sẽ ký một biên bản ghi nhớ về hợp tác chiến lược, nhân dịp Trương Tấn Sang chủ tịch nước Việt cộng công du Ấnđộ vào tuần lễ thứ hai của tháng 10. Theo Hindustan Times:
“Ngoài vấn đề hợp tác thăm dò dầu khí, Ấn độ và Việt nam cũng đang nỗ lực tìm cách tăng cường quan hệ về mọi mặt, đặc biệt trong lãnh vực quốc phòng."
Ngày 14/09/11, ngoại trưởng Ấn độ S. M. Krishna công du Việt nam 4 ngày, “trong bối cảnh Trung quốc ngày càng tỏ ra mạnh mẽ tại vùng Biển Nam Trung hoa” , nhằm tăng cường quan hệ Việt-Ấn với chiều hướng; “Việt nam đang vươn lên thành một đối tác chiến lược quan trọng trong khu vực ChâuÁ- Thái Bình Dương”. “Ấn độ muốn trở thành một cường quốc toàn cầu”.
Tạo thế liên hoàn: Mỹ - Úc - Ấn - Nhật chống Trung cộng. Hỗ trợ cho các nước trong khu vực Đông Nam Á yên tâm Dân Chủ Hoá chế độ, phát triển kinh tế, đủ sức và đủ tự tin để ngăn Bành Trướng Bắc kinh.
Trong khi đó, Trung cộng ra sức nắm chặt Việt cộng, quan trọng nhất là giữ cho bằng được các cấp quân ủy Việt cộng trong tay. Qua cách cho tổ chức liên tục các cuộc gặp gỡ quân sự và chính trị cấp cao giữa 2 nước. Nhưng cuộc đối thoại chính sách quốc phòng Mỹ -Việt cấp thứ trưởng lần thứ 2, giữa Nguyễn Chí Vịnh thứ trưởng quốc phòng Việt cộng với trợ lý bộ trưởng quốc phòng Mỹ, Robert Scher, cũng vẫn diễn ra hôm 19/09/11 tại Washington, trong bối cảnh diễn biến căng thẳng tại Biển Đông và dưới sức ép quyết liệt nóng vội của Bắc kinh lên Hànội. Tuy giới lãnh đạo Việt cộng trước mặt đàn anh vẫn tỏ ra ngoan ngoãn trung thành với ‘giải pháp song phương’. Nhưng trong chuyến công du Indonesia, Nguyễn Tấn Dũng gặp Tổng thống Susilo Bambang Yudhoyono đã đồng ý cho bộ ngoai giao 2 nước ký thoả thuận mở các cuộc tuần tra chung trên biển. Malaysia sẽ ký hiệp định hợp tác an ninh với Việt nam. Hai tầu phá mìn của Nhật bản cũng vừa đến Đà nẵng. Như vậy vấn đề Biển Đông đương nhiên đã được Quốc Tế Hoá. Với sự hợp tác toàn diện giữa Mỹ, Ấn, Nhật, Úc, Asean kể cả Trung cộng ở Việt nam. Vấn đề Việt nam cũng đã bị quốc tế hoá rồi, chỉ còn thiếu có Dân Chủ Hóa mà thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét