Câu chuyện vui trong thời đại nhà nước pháp quyền XHCN như sau:
Có một lệnh cưỡng chế thu hồi mặt bằng của một gia đình khu vực ở Quận 19, có dấu son, có kế hoạch, có lực lượng hùng hậu gồm công an và chó, bộ đội kèm theo súng và các phương tiện xe cộ đảm bảo công tác cưỡng chế hoàn thành. Chủ nhà là bị cưỡng chế là Đoàn Vưỡn.
Có một ngôi nhà của một người đang yên lành ở Quận 21 bỗng dưng bị bao vây, bốn bề bỗng dưng đầy rẫy một đám người dùng loa pin hò hét. Cả nhà không hiểu chuyện gì bỗng dưng hoảng loạn, ngôi nhà đang yên lành đám người tiến gần đến thì bị ngăn chặn bằng một vài tiếng nổ và khói bốc lên. Đài truyền hình đưa tin có sáu người bị thương, nghe nói có cả công an và bộ đội. Căn nhà bị bao vây mà không hiểu tại sao đang ở yên lành lại bị bao vây.
Cả quận 21 đổ ra xem đứng chật đường bị công an ngăn lại không cho vào ngôi nhà mọi khi họ vẫn vào. Sau mấy tiếng đồng hồ bắn xối xả, ném mìn vào ngôi nhà trên, lực lượng vũ trang tiến được vào ngôi nhà, không có ai ở đó, có một con mèo bị chết cháy, hai con chó chạy ra, bắt được con chó con bỏ bao tải, con chó mẹ chạy mất.
Người thân, vợ con của chủ nhà ở quận 19 và quận 21 bị bắt ngay lập tức, đánh đập trước công chúng và lôi về đồn.
Đồng thời, chính quyền thuê người phá tan ngôi nhà ở Quận 21 và ngôi nhà kế bên cũng bị đốt tan tành.
Tất cả gia tài, điền sản, sản phẩm vật nuôi của cả gia đình ở quận 19 và quận 21 đều bị lấy trộm hết, không có văn bản và nguyên tắc nào. Trận đánh thắng lợi. Giám đốc Công an Thành phố tuyên bố trên truyền hình rằng: Đây là trận đánh đẹp, không có trong sách vở, đáng viết thành sách, lực lượng công an đã tấn công kết hợp với bộ đội bằng nhiều hình thức sáng tạo, không bắt được ai nhưng đã đào xới cả nền nhà ở quận 21 lên. (Chắc ông nói sáng tạo, vì làm gì có sách nào dạy cứt gà chỗ này lại bỏ gio chỗ khác như ở trận đánh này).
Đài truyền hình tuyên bố rằng chủ nhà Đoàn Vưỡn ở quận 19 can tội giết người và công an khởi tố vụ án giết người và chống người thi hành công vụ. Đồng thờ bắt ngay chủ nhà Đoàn Vưỡn khi đó đang đi khiếu nại tại Viện Kiểm sát Thành phố. Chủ nhà quận 21 thấy hoảng quá, đã ra công an gọi là “đầu thú” và bị bắt ngay.
Cả hai được đưa vào cạo trọc, nhốt lại và cho lên truyền hình nhận tội.
Cả nước nhận được thông tin vụ án giết người và chống người thi hành công vụ đã hết sức phẫn nộ.
Bỗng nhiên, nhân dân phát hiện ra rằng: Ông cưỡng chế nhầm địa chỉ, lệnh cưỡng chế là ở quận 19, sao ông phá nhà người khác ở quận 21? Ông Chủ tịch huyện khẳng định: Phải phá nà vì những người chống nệnh cưỡng chế nấp trong đó?
Người ta hỏi quan cao hơn là Phó Chủ tịch Thành phố, ông này trả lời: “Chính quyền không phá mà chính nhân dân phá”. Nhân dân phản đối thì ông nói lại: “Tôi không nói thế”.
Người ta hỏi Giám đốc Công an: Trận đánh thế nào? Ông trả lời: Trận đánh đẹp, kết hợp tuyệt vời, thắng nợi toàn diện, cái nhà đó nà cái boongke có hầm ngầm, bọn tôi phải có cách đánh sáng tạo, dùng thuyền nan áp sát, đã dùng nệnh đốt cháy toàn bộ, đào xới cả nền nhà nên, san bằng cả công sự trong đó để tìm vũ khí.
Người dân hỏi: “Ông cưỡng chế ở quận 19 sao kéo sang quận 21 phá nhà người khác? Ông Giám đốc Công an bí quá đành trả lời “Rằng nà không quan trọng vì đó nà cái chòi chứ không phải nhà. Mà chúng tôi không phá, nhân dân kéo vào đạp đổ”.
Lệnh khởi tố vụ án giết người được thi hành ngay lập tức, nhưng người dân chỉ cho quan chức rằng ông đã cưỡng chế sai địa điểm, nhà người ta đang yên đang lành vây lực lượng quanh nhà người ta không có lệnh nào, lại áp sát thì nó nổ mìn là còn nhẹ.
Quan chức hoảng, trả lời lúng túng, câu trước dẫm câu sau, cả nước vùng lên uất ức. Chính phủ phải vào cuộc. Sau hơn một tháng có lẻ, mới có cuộc họp của Thủ tướng về việc này. (Cũng may, mỗi năm có khoảng chục anh Đoàn Vưỡn thì Thủ tướng hết thời gian mà làm việc khác).
Thủ tướng Chính phủ kết luận: Lệnh sai, cưỡng chế sai, thu hồi đất sai, cán bộ sai cả luật pháp cả đạo lý, phải nhanh chóng khắc phục.
Thế là cả thành phố “tâm phục” hứa sẽ thực hiện yêu cầu của Thủ tướng.
Ngày hôm sau, ông Phó Chủ tịch đổ lỗi cho dân được cử làm tổ trưởng khắc phục, Giám đốc Công an tổ chức trận đánh đẹp ra lệnh bắn phá nhầm vào nhà người khác ở quận 21 rồi đổ tội cho dân phá và loanh quanh không thật thà thì lại ra lệnh điều tra vụ án phá nhà. Ông Bí thư im lặng cho đàn em bao biện che giấu tội phạm và báo cáo dối trá đứng ra tổ chức sửa sai…
Nhân dân không đồng tình tự hỏi vì sao Thành phố dám nhạo báng cả nước và Thủ tướng như vậy và đặt dấu hỏi. Nhiều người tỏ ý nghi ngờ vì sao thành phố dám to gan như vậy?
Cán bộ Thành phố im lặng bí hiểm.
Sẽ không có ai giải thích được những hành động đó của các cán bộ Thành phố nếu không nhớ rõ hai câu nói:
Một câu của đương kim Chủ tịch Quốc hội khi đóng vai Phó Thủ tướng: “Cứ sai mà kỷ luật hết thì lấy ai mà làm việc”.
Còn Thủ tướng thì bảo: “Hơn ba năm nay tôi làm thủ tướng cũng chưa xử lý kỷ luật một đồng chí nào”.
Thế thì việc gì phải ngại ba cái kết luận kia.
Vì thế nên bộ sậu Thành phố này cứ yên chí lớn mà hành động.
Thêm kinh nghiệm cho các Tỉnh, Thành phố khác là: Đã làm cái gì sai, thì nên sai cả loạt, từ quan nhỏ đến quan lớn, từ chú văn phòng đến anh Bí thư, từ chú bảo vệ đến cô bảo mẫu, từ anh chủ tịch đến cô phụ nữ… tất cả đều sai, hãy học thật kỹ bài học “kỷ luật hết lấy đâu ra cán bộ mà làm việc (Nguyễn Sinh Hùng).
Kiểm điểm thì cũng huề như nhau, anh sai, tôi sai, nó sai, các anh sai, chúng tôi sai, chúng ta sai, chúng nó sai… tất cả kiểm điểm. Hết
Muốn được vậy, phải cõng nhau vào bộ máy, tỉ dụ như ở Huyện, anh làm chủ tịch thì em phải làm chủ tịch Xã, em rể là Phó Chủ tịch, anh họ là Bí thư, chị họ làm Phụ nữ, con làm Thanh niên, bạn bè xã hội đen phải là Doanh nhân, Đại Ca… Phải học tập và làm theo lãnh đạo.
Nếu làm được vậy, chục Thủ tướng cũng bó tay chứ nói gì một ông.
Có một lệnh cưỡng chế thu hồi mặt bằng của một gia đình khu vực ở Quận 19, có dấu son, có kế hoạch, có lực lượng hùng hậu gồm công an và chó, bộ đội kèm theo súng và các phương tiện xe cộ đảm bảo công tác cưỡng chế hoàn thành. Chủ nhà là bị cưỡng chế là Đoàn Vưỡn.
Có một ngôi nhà của một người đang yên lành ở Quận 21 bỗng dưng bị bao vây, bốn bề bỗng dưng đầy rẫy một đám người dùng loa pin hò hét. Cả nhà không hiểu chuyện gì bỗng dưng hoảng loạn, ngôi nhà đang yên lành đám người tiến gần đến thì bị ngăn chặn bằng một vài tiếng nổ và khói bốc lên. Đài truyền hình đưa tin có sáu người bị thương, nghe nói có cả công an và bộ đội. Căn nhà bị bao vây mà không hiểu tại sao đang ở yên lành lại bị bao vây.
Cả quận 21 đổ ra xem đứng chật đường bị công an ngăn lại không cho vào ngôi nhà mọi khi họ vẫn vào. Sau mấy tiếng đồng hồ bắn xối xả, ném mìn vào ngôi nhà trên, lực lượng vũ trang tiến được vào ngôi nhà, không có ai ở đó, có một con mèo bị chết cháy, hai con chó chạy ra, bắt được con chó con bỏ bao tải, con chó mẹ chạy mất.
Người thân, vợ con của chủ nhà ở quận 19 và quận 21 bị bắt ngay lập tức, đánh đập trước công chúng và lôi về đồn.
Đồng thời, chính quyền thuê người phá tan ngôi nhà ở Quận 21 và ngôi nhà kế bên cũng bị đốt tan tành.
Tất cả gia tài, điền sản, sản phẩm vật nuôi của cả gia đình ở quận 19 và quận 21 đều bị lấy trộm hết, không có văn bản và nguyên tắc nào. Trận đánh thắng lợi. Giám đốc Công an Thành phố tuyên bố trên truyền hình rằng: Đây là trận đánh đẹp, không có trong sách vở, đáng viết thành sách, lực lượng công an đã tấn công kết hợp với bộ đội bằng nhiều hình thức sáng tạo, không bắt được ai nhưng đã đào xới cả nền nhà ở quận 21 lên. (Chắc ông nói sáng tạo, vì làm gì có sách nào dạy cứt gà chỗ này lại bỏ gio chỗ khác như ở trận đánh này).
Đài truyền hình tuyên bố rằng chủ nhà Đoàn Vưỡn ở quận 19 can tội giết người và công an khởi tố vụ án giết người và chống người thi hành công vụ. Đồng thờ bắt ngay chủ nhà Đoàn Vưỡn khi đó đang đi khiếu nại tại Viện Kiểm sát Thành phố. Chủ nhà quận 21 thấy hoảng quá, đã ra công an gọi là “đầu thú” và bị bắt ngay.
Cả hai được đưa vào cạo trọc, nhốt lại và cho lên truyền hình nhận tội.
Cả nước nhận được thông tin vụ án giết người và chống người thi hành công vụ đã hết sức phẫn nộ.
Bỗng nhiên, nhân dân phát hiện ra rằng: Ông cưỡng chế nhầm địa chỉ, lệnh cưỡng chế là ở quận 19, sao ông phá nhà người khác ở quận 21? Ông Chủ tịch huyện khẳng định: Phải phá nà vì những người chống nệnh cưỡng chế nấp trong đó?
Người ta hỏi quan cao hơn là Phó Chủ tịch Thành phố, ông này trả lời: “Chính quyền không phá mà chính nhân dân phá”. Nhân dân phản đối thì ông nói lại: “Tôi không nói thế”.
Người ta hỏi Giám đốc Công an: Trận đánh thế nào? Ông trả lời: Trận đánh đẹp, kết hợp tuyệt vời, thắng nợi toàn diện, cái nhà đó nà cái boongke có hầm ngầm, bọn tôi phải có cách đánh sáng tạo, dùng thuyền nan áp sát, đã dùng nệnh đốt cháy toàn bộ, đào xới cả nền nhà nên, san bằng cả công sự trong đó để tìm vũ khí.
Người dân hỏi: “Ông cưỡng chế ở quận 19 sao kéo sang quận 21 phá nhà người khác? Ông Giám đốc Công an bí quá đành trả lời “Rằng nà không quan trọng vì đó nà cái chòi chứ không phải nhà. Mà chúng tôi không phá, nhân dân kéo vào đạp đổ”.
Lệnh khởi tố vụ án giết người được thi hành ngay lập tức, nhưng người dân chỉ cho quan chức rằng ông đã cưỡng chế sai địa điểm, nhà người ta đang yên đang lành vây lực lượng quanh nhà người ta không có lệnh nào, lại áp sát thì nó nổ mìn là còn nhẹ.
Quan chức hoảng, trả lời lúng túng, câu trước dẫm câu sau, cả nước vùng lên uất ức. Chính phủ phải vào cuộc. Sau hơn một tháng có lẻ, mới có cuộc họp của Thủ tướng về việc này. (Cũng may, mỗi năm có khoảng chục anh Đoàn Vưỡn thì Thủ tướng hết thời gian mà làm việc khác).
Thủ tướng Chính phủ kết luận: Lệnh sai, cưỡng chế sai, thu hồi đất sai, cán bộ sai cả luật pháp cả đạo lý, phải nhanh chóng khắc phục.
Thế là cả thành phố “tâm phục” hứa sẽ thực hiện yêu cầu của Thủ tướng.
Ngày hôm sau, ông Phó Chủ tịch đổ lỗi cho dân được cử làm tổ trưởng khắc phục, Giám đốc Công an tổ chức trận đánh đẹp ra lệnh bắn phá nhầm vào nhà người khác ở quận 21 rồi đổ tội cho dân phá và loanh quanh không thật thà thì lại ra lệnh điều tra vụ án phá nhà. Ông Bí thư im lặng cho đàn em bao biện che giấu tội phạm và báo cáo dối trá đứng ra tổ chức sửa sai…
Nhân dân không đồng tình tự hỏi vì sao Thành phố dám nhạo báng cả nước và Thủ tướng như vậy và đặt dấu hỏi. Nhiều người tỏ ý nghi ngờ vì sao thành phố dám to gan như vậy?
Cán bộ Thành phố im lặng bí hiểm.
Sẽ không có ai giải thích được những hành động đó của các cán bộ Thành phố nếu không nhớ rõ hai câu nói:
Một câu của đương kim Chủ tịch Quốc hội khi đóng vai Phó Thủ tướng: “Cứ sai mà kỷ luật hết thì lấy ai mà làm việc”.
Còn Thủ tướng thì bảo: “Hơn ba năm nay tôi làm thủ tướng cũng chưa xử lý kỷ luật một đồng chí nào”.
Thế thì việc gì phải ngại ba cái kết luận kia.
Vì thế nên bộ sậu Thành phố này cứ yên chí lớn mà hành động.
Thêm kinh nghiệm cho các Tỉnh, Thành phố khác là: Đã làm cái gì sai, thì nên sai cả loạt, từ quan nhỏ đến quan lớn, từ chú văn phòng đến anh Bí thư, từ chú bảo vệ đến cô bảo mẫu, từ anh chủ tịch đến cô phụ nữ… tất cả đều sai, hãy học thật kỹ bài học “kỷ luật hết lấy đâu ra cán bộ mà làm việc (Nguyễn Sinh Hùng).
Kiểm điểm thì cũng huề như nhau, anh sai, tôi sai, nó sai, các anh sai, chúng tôi sai, chúng ta sai, chúng nó sai… tất cả kiểm điểm. Hết
Muốn được vậy, phải cõng nhau vào bộ máy, tỉ dụ như ở Huyện, anh làm chủ tịch thì em phải làm chủ tịch Xã, em rể là Phó Chủ tịch, anh họ là Bí thư, chị họ làm Phụ nữ, con làm Thanh niên, bạn bè xã hội đen phải là Doanh nhân, Đại Ca… Phải học tập và làm theo lãnh đạo.
Nếu làm được vậy, chục Thủ tướng cũng bó tay chứ nói gì một ông.
- J.B Nguyễn Hữu Vinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét