Trang

Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2012

PHI LÝ ĐẠO LÝ VÀ PHÁP LÝ

PHƯƠNG HÀ
Vụ cưỡng chế trái pháp luật ở Tiên Lãng sẽ đi vào quên lãng, nếu như không có tiếng Mìn và Súng hoa cải nổ ra từ anh em ông Đoàn Văn Vươn. Điều đó trong gần hai tháng qua những công dân có ý thức trước đời sống xã hội đều nhận thấy qua những chuyển động sau vụ Tiên Lãng, qua Báo chí “Lề phải” “Lê trái”, qua những cuộc trò chuyện trên sân gofl, sân tenniss, bên ấm chè xanh vừa chín, trên bàn tiệc trước giờ khai cuộc. Họ ca ngợi ông Vươn như một anh hùng, họ sỉ vả những tham quan như Hiền , Liêm, Thoại, Ca , họ khen ngợi những nhà cách mạng, tướng lĩnh nói tiếng nói của nhân dân, lo nỗi lo của đất nước. Họ ca ngợi Thủ tướng đã ra tay và có nhưng kết luận, việc làm đúng đắn. Họ làm sống lại lịch sử với vụ án Đồng Nọc Nạn xẩy ra ở Bạc Liêu từ thể kỷ trước, họ đòi hỏi luật pháp phải xem xét phán xử những người như ông Vươn là vô tội vv và vv.

Nói ngắn gọn tôi muốn bàn đến ba cái lý nghe ra không logic lắm đó là Phi lý,Đạo lý và Pháp lý
Phi lý thì mọi người đã khá rõ:
Gia đình ông Đoàn Văn Vươn được huyện Tiên Lãng cho khai khẩn lấn biển, bao nhiêu công sức, cả máu và nước mắt, mới có được thành quả gần 40 ha đầm ao thành nơi nuôi trồng thủy sản. Hàng trăm triệu đồng con giống thả xuống hy vọng một ngày bội thu bỗng phút chốc thành mây khỏi. Luật nước quy định thế này, quan Tiên Lãng làm thế khác, không phải một hai quan mà cả một bầy quan chủ tịch huyện, chủ tịch xã, quan tòa đều cùng nhau biến không thành có, khiến cho gia đình ông Đoàn Văn Vươn chỉ còn cách dung bình gas làm vũ khí, dùng súng Hoa cải để tự vệ, hy vọng bảo vệ được tài sản của mình trước 100 quân lính trang bị đầy đủ. Cả chó nghiệp vụ mà ngành công an được nhà nước đầu tư từ tiền thuế má của dân để chống tội phạm, cũng được huy đông để cưỡng chế nhà ông Vươn. Nhưng kỳ lạ là ở chỗ, dưới sự chỉ đạo của đại tá Đỗ Hữu Ca, 6 chiến sỹ làm nhiệm vụ lại bị súng Hoa Cải bắn trọng thương, nghe đâu trưởng công an huyện Tiên Lãng trở thành độc nhãn thương binh. Nhà ông Đoàn Văn Quý ngoài vùng cưỡng chế phút chốc thành bình địa, thổ thần di ảnh của ông bà tiên tổ cũng bị vạ lây, trái hẳn với đạo nghĩa mà truyền thống người Việt văn minh quan niệm. Vô lý đến nỗi sau bao nhiêu ngày mà không biết ai là người dùng cả máy xúc ủi nhà ông Quý, quan xã quan huyện chẳng ai dám nhận trách nhiệm. Thủy sản của các gia đình phút chốc bị người lạ đến đánh bắt.  Công an, dân quân xã người được giao nhiệm vụ bảo vệ nói rằng không biết, không hay? Phi lý hơn là lực lượng quân đội được giao nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc, trung với nước hiếu với dân, lại bị quan huyên Lê Văn Hiền điều động đi cưỡng chế dân lành. Đại tá giám đốc công an Hải Phòng ca ngợi vụ cưỡng chế như một trận đánh hợp đồng tác chiến cực đẹp …Vô lý là các báo Hải phòng , truyền thanh, truyền hình phản ánh hoàn toàn trái ngược so với kết luận của thủ tướng chính phủ…Phi lý nối dài phi lý, vụ giết người chống người thi hành công vụ chỉ trong chốc lát được khởi tố các công dân anh em nhà ông Đoàn Văn Vươn bị bắt giam. Còn các vụ làm trái cố ý làm trái hủy hoại tài sản công dân đến giờ vẫn chưa thấy ai bị khởi tố bắt giam, điều đó buộc người dân lên tiếng đòi hỏi pháp luật cần có sự công bằng.
Đạo Lý Nhiều câu hỏi cần được trả lời ở đây
Các quan ở Hải Phòng từ xã tới Thành phố là đầy tớ của dân, ăn cơm dân mặc áo dân, làm vậy có trái đạo lý không? Họ có biết những người làm ra của cải cho Xã hội bao năm miệt mài lao động mới có được thành quả những ao đầm như ông Vươn đã có công thế nào không? Là “người anh hùng” đất Tiên Lãng đương đầu với thiên nhiên để được như hôm nay, vậy ông có được hưởng thành quả chính mình làm ra hay không? Đạo lý gì mà những người được nhà nước giao cho cầm cân nảy mực thì bóp méo pháp luật, dụ dỗ người dân ít hiểu biết rút đơn chống án để dẫn đường cho quan Tiên Lãng cưỡng chế đầm nhà ông Vươn. Đạo lý nào mà đối với chủ nhân của mình lại dùng lực lưỡng quân đội công an ăn lương dân đàn áp họ. Đạo lý nào mà báo lề phải ăn không nói có lắm sự nhiễu nhương?
Nhưng ở đây cũng có đạo lý thực những người lãnh đạo cựu lãnh đạo tướng lĩnh như các ông Lê Đức Anh, Nguyễn Quốc Thước, Đặng Hùng Võ , những nhà báo có danh và vô danh, những luật gia luật sư ,những nhà thơ nhà văn đã lên tiếng cho sự kiện Tiên Lãng . Có người đã tự nguyện lập quỹ giúp dỡ gia dình ông Vươn, thăm hỏi các quân nhân, công an bị thương, nhiều người tự nguyện gửi đến hàng trăm triệu đồng.  Đạo lý đó sáng ngợi như vầng nhật nguyệt
Bây giờ là Pháp Lý?
Ông Vươn có tội không? Tội gì? Các quan ở Hải Phòng có tội không tội gì? Ai phải được pháp luậtt chế tài?
Có người nói nhà ông Vươn không phạm tôi chống lại người thi hành công vụ vì công vụ đó sai luật. Điều này có thể đúng, nhưng tội “giết người” mà những hành vi anh em nhà ông Vươn thực hiện như đặt mìn ở đây là loại mìn gì? Nếu là bình gas thì không phải là mìn mà phải là thuốc nổ quân dụng như TNT, C4 vv. Ông Vươn không có động cơ giết người nhưng pháp luật bắt buộc ông phải nhận thức được dùng vũ khí nguy hiểm ắt gây chết người. Tuy nhiên tất cả đây là giả định. Nhiều chuyên gia pháp luật nghiêng về giả định này. Còn một việc nữa mà Pháp luật cần xem xét: có cần phải giam hết cả nhà mấy anh em nhà ông Vươn không?  Sao không có một pháp quan nào dũng cảm hủy bỏ biện pháp ngăn chặn cho những người không phải là chủ mưu càm đầu được về để lo lắng cho gia đình họ, có phải ai cũng phạm tội như ai đâu? Pháp luật yêu cầu sự công bằng , vậy những Lê Văn Hiền, Lê Văn Liêm, Đỗ Hữu Ca bao giờ mới bị sa lưới pháp luật? Chẳng phải  những kẻ cướp tài sản nhà ông vươn còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật đó ư?
Mấy hôm rày báo chí đưa khá nhiều về vụ Đồng Nọc Nạn xảy ra ở Bạc Liêu của thể kỷ trước thời pháp thuộc, Nhà nước bảo hộ đã tuyên án những người chống lại vụ cưỡng chế, băn chết viên quan Pháp tham gia cưỡng chế Đồng Nọc Nạn trắng án. Đó mới là Pháp luật chân chính.
Phi lý Đạo lý Pháp lý chúng ta hãy chờ xem lúc nào thì có lý!
Tác giả gửi cho Quê choa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét