Hai bài báo trên Vietnamnet
Liên tiếp 2 ngày 19 và 20/7/2012, báo cộng sản Vietnamnet tung ra hai bài “nghị loạn” về những biến cố xảy ra trên giáo điểm Con Cuông thuộc tỉnh Nghệ An. Bài 1 có nhan đề “Những hành động quá khích ở Con Cuông”; và bài 2, “Sự thật khó chối cãi ở Con Cuông”.
Bài 1 nêu lên “vụ việc tôn giáo phức tạp” xảy ra vào “ngày 01/7/2012, tại thôn Trung Hương, xã Yên Khê, huyện Con Cuông, tỉnh Nghệ An, “đã gây ảnh hưởng xấu đối với sự bình yên của nhân dân, đối với khối đoàn kết toàn dân tộc.”
Cái nhan đề bài viết cùng mấy lời mở đầu của nó đã là tiền đề của một cuộc tấn công điên cuồng nhằm vào tôn giáo – đặc biệt là Công giáo mà chế độ csvn coi như là kẻ thù truyền kiếp! Cho nên chúng ta không ngạc nhiên về những lời rủa sả điên rồ của bài báo nhằm “chế” tội và nâng tội cho người Công giáo ở Con Cuông: “Những hành động quá khích ở Con Cuông!”Hành động trái phép, trái pháp luật, bạo động, bạo lực, lấy mạnh hiếp yếu, lấy đa số đè thiểu số!”
Ôi chao! Bạo động, bạo lực, lấy mạnh hiếp yếu, lấy đa số đè thiểu số… là ngón nghề cố hữu của ai chứ đâu phải của một nhóm thiểu số giáo dân vô danh ở một góc nhỏ xứ Nghệ?
Ai hiếp ai, ai đè ai, đâu cần Vietnamnet phải bù lu bù loa! Cả nước ai mà không biết! Lại nữa, ai “gây ảnh hưởng xấu đối với sự bình yên của nhân dân, đối với khối đoàn kết toàn dân tộc?” Đích danh thủ phạm là bọn cầm quyền đảng CSVN với hàng triệu binh lính và công an cảnh sát trang bị tận răng, sao lại đổ cho đối phương, một thứ đối phương thiểu số mà vũ khí chỉ là lời cầu nguyện?
Bài thứ hai “Sự thật khó chối cãi ở Con Cuông,” thì nhấn mạnh 2 đề mục: (1) “Những thông tin sai lệch,” (2) “Đâu là sự thật?”
Xin lỗi! Thông tin sai lệch chẳng phải là nghề của mấy cái loa “thông tin tuyên truyền” xhcn “bách chiến bách thắng” đó sao? Những Lê Văn Tám, Phan Đình Giót, Bế Văn Đàn và vô số những chuyện bịa đặt trên trời dưới đất khác, mỗi ngày mỗi lộ diện nguyên hình đủ chứng minh cái văn hóa dối trá tột cùng nó đến từ đâu và hãy còn tồn tại và được “phát huy” trong thành phần nào của xã hội VN hiện nay!
Rồi câu hỏi “Đâu là sự thật” xét cho cùng cũng chỉ là thứ câu hỏi mỉa mai làm nổi rõ lời tự thú “Thưa ông, con ở bụi này” của nhà cầm quyền CSVN mà thôi! Cộng sản Liên Xô đâu có bao giờ nói điều gì thật! Như cơ quan báo chí đầu sỏ của Liên Xô cứ khoe mình là “Sự thật,” một loại “sự thật” chuyên đưa ra những thông tin không thật! Dối trá lố bịch và trơ trẽn, nhưng vẫn cứ nói dối để “lần hồi sự dối trá sẽ thấm nhập vào tim óc người dân và tự nhiên nó sẽ thành sự thật”! Cũng vậy, CSVN có Nhà xuất bản “Sự thật”! Cũng là thứ quái thai dị dạng chỉ chuyên chất chứa toàn là những tài liệu dối trá đầu độc! Vu khống chụp mũ chuyên nghiệp! Kể không xiết! Cốt cách của CS, đặc biệt CSVN là nói dối, dối trá không biết ngượng là vậy!
Thế nên lời cảnh báo “Đừng nghe những gì Cộng sản nói, mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng sản làm” càng tăng giá trị thuyết phục, được mọi tầng lớp người dân trong nước coi như là câu sấm nhắc nhở mình từng ngày trong cuộc sống với CS!
Những tấm ảnh nói gì?
Vietnamnet không tìm ra được tài liệu chứng cứ, bèn sao đại tấm hình của báo Nghệ An Online. Nhìn vào tấm ảnh, ta thấy ngay mấy khuôn mặt vô đạo trà trộn làm nghiệp vụ nhưng dốt nghiệp vụ lồ lộ rõ nét! Đứa đội mũ, tréo chân, vênh mặt xách mé. Đứa nhìn ngang ngó dọc, mắt cú vọ rình mò. Cốt cách côn đồ bậm trợn dữ vậy, thế mà bên dưới tấm ảnh, cơ quan truyền thông đảng và nhà nước trơ trẽn chua lời ghi chú: “Nhiều giáo dân huyện Anh Sơn, Thanh Chương… đến nhà ông Phạm Thế Trận để hành lễ trái pháp luật – Ảnh: Báo Nghệ An!” Thì ra, bên trong nhà nguyện, giáo dân chính hiệu nghiêm trang cầu nguyện! Còn bên ngoài thì “giáo gian” và “giáo giả” đang tác vụ! Tấm ảnh trên Vietnamnet chính là bản án tố giác sự gian ngoa của hai bài viết trên Vietnamnet vậy! Gậy ông đập lưng ông!
Một tấm ảnh khác dưới đây, Vietnamnet và Báo Nghệ An Online dẫu có cố ém nhẹm cũng chẳng làm sao tẩy xóa, phi tang nó được. Cả thế giới, người ta đã nhìn thấy tấm ảnh cũng như đã từng “chiêm ngưỡng” tấm ảnh bịt miệng Lm Nguyễn Văn Lý giữa tòa!
Vị linh mục và giáo dân đang tôn nghiêm dâng lễ thì bên ngoài, người của “đảng du côn” trèo phá cửa sổ, hò hét! Tôn trọng quyền tự do tôn giáo bằng cách xử dụng côn đồ quậy phá một cách vô đạo, vô văn hóa và thô bạo bỉ ổi đến thế là cùng!
Thói côn đồ lưu manh từ đâu?
Nhận xét sau đây của Lê Nguyên trên trang Dân Làm Báo ngày 25/7/2012 qua bài viết tựa đề “Hàng ‘Độc’ của Xã Hội Chủ Nghĩa”, theo chúng tôi, đó là bản tóm lược đầy đủ và súc tích cái bản chất dối trá lừa lọc của CSVN mà người dân VN đã từng trải nhiệm và vạch ra:
“Thói lưu manh côn đồ, ăn ngược nói ngạo như băng đảng xã hội đen và bản chất gấp lửa bỏ tay người hay vừa ăn cướp vừa la làng là đặc trưng của lò đào tạo sản xuất con người mới xã hội chủ nghĩa, thoát thai từ các nước mê muội tôn thờ chủ nghĩa cộng sản còn sót lại từ Trung cộng, Việt Cộng, Triều cộng đến Cu cộng đều như nhau cả. Chúng cứ vu cho nhân dân, những ai vạch trần sự thật về lãnh tụ, về đảng, về đạo đức ông Hồ Chí Minh, về công lao của đảng cộng sản và những người chống lại các chính sách độc tài bất công, ăn cướp trắng trợn của chúng với luận điệu xuyên tạc, gần như phát nhàm phát chán không ai muốn nghe nữa, nào là chống người thi hành công vụ, gây rối trật tự công cộng, phản động chống cộng cực đoan, bị các thế lực thù địch lợi dụng, xúi dục chống phá đảng, nhà nước…”
Lê Nguyên nhận định tiếp: “Những luận điệu vừa ăn cướp vừa la làng như thế hiện diện khắp nơi từ đầu đường cuối phố, nơi cơ quan nhà nước, chỗ họp chi bộ đảng, trên các phương tiện truyền thông, trong các tài liệu sách vở tuyên truyền giáo dục ở mọi thời mọi nơi mọi lúc của các nước được gọi là xã hội chủ nghĩa.[1]”
Vả lại, chính Lm Nguyễn Đình Thục, nạn nhân của cuộc đánh phá Con Cuông, qua Đài Phát Thanh Á Châu Tự Do RFA, cũng đã chứng minh hùng hồn những điêu ngoa gian trá thâm độc mà CSVN vận dụng để đè bẹp hay triệt hạ tôn giáo cùng quyền tự do thờ phượng của người dân Công giáo[2].
Khánh An, phóng viên RFA, trong bài “Con Cuông, giọt nước tràn ly,” đã đưa ra lời báo động: “Với việc đăng bài viết mang tựa đề ‘Những hành động quá khích ở Con Cuông’ trên báo Vietnamnet hôm 19/7, một số người quan sát sự kiện đã xảy ra ở Tam Tòa và ở các giáo xứ khác cho rằng có thể đây là một bước dọn đường dư luận để chính quyền tiếp tục mạnh tay hơn nữa trong việc đàn áp giáo dân ở Con Cuông.”
Đức Cha Nguyễn Thái Hợp đòi hỏi công lý
Chính Đức Cha Nguyễn Thái Hợp, Giám mục giáo phận Vinh, cũng đã không ngần ngại nêu lên: “Ở đây có một sự hiểu lầm và cũng có ý đồ nào đó. Lúc này chúng tôi đang ngồi để lượng định lại. Không phải chỉ có lần ở Con Cuông. Con Cuông lần này có lẽ là giọt nước cuối cùng của một ly nước có lẽ đã tràn rồ[3]i.”
Ngoài ra, trong khi trả lời phỏng vấn cơ quan truyền thông Công Giáo Eglises d’Asie (Các Giáo Hội Á Châu) tại Paris ngày 08/7/2012, Đức Cha Nguyễn Thái Hợp mạnh mẽ tố cáo: “Năm ngoái, một quả mìn đã nổ trước nhà nguyện. Đó là điều không thể chấp nhận được!”
Rồi Đức Cha tiết lộ:” Chúng tôi luôn luôn tìm cách đối thoại, nói chuyện với nhà cầm quyền và chúng tôi không hiểu tại sao họ đi tới chỗ dùng những phần tử quân đội để chống lại những công dân Công Giáo.”
Vị Giám mục cai quản Gp Vinh đặt thẳng vấn đề: “Một số người tự hỏi tại sao các binh sĩ có sức mạnh lớn như vậy không lo bảo vệ chủ quyền của Việt Nam trên các quần đảo Hoàng Sa và Trường sa, mà lại dùng võ khí để chống lại những đồng bào Công Giáo không võ trang.”
Cuối cùng Đứa Cha Hợp nêu rõ: “Chúng tôi muốn sống trong việc đối thoại với nhà cầm quyền. Chúng tôi không có ý định dùng vụ Con Cuông để áp đặt những đòi hỏi hay vu khống Đảng và chính phủ. Nhưng vụ xảy ra ngày 1 tháng 7 quá đặc biệt, khiến đa số người Công Giáo không thể khoan nhượng. Nhà cầm quyền đã đi quá xa!
Vị Giám mục còn khẳng khái cảnh báo: “Như người ta thường nói tại xứ tôi, khi vượt quá một số ranh giới, người ta phải phản ứng. Sự kiên nhẫn là một đức tính Công Giáo, một đức tính nhân loại. Nhưng giống như tất cả những gì mang tính nhân loại, nó có những giới hạn mà người ta không thể ngang nhiên vượt qua. “
Vị Gm của CL&HB dứt khoát: “Chúng tôi không phải chỉ muốn phản đối, chúng tôi còn muốn bầy tỏ sự đoàn kết này và đòi hỏi công lý cho những nạn nhân của việc bạo hành này.”
Đâu chỉ một Con Cuông!
Như ĐC Nguyễn Thái Hợp xác quyết, Con Cuông của Giáo phận Vinh chưa hẳn là nạn nhân duy nhất của khủng bố và bách hại. Người ta đang râm ran về một cuộc quấy rối ở một giáo điểm khác thuộc một giáo phận của Giáo tỉnh Miền Trung Việt Nam. Tại giáo điểm này, vào một đêm sau lễ Phục sinh (08/4/2012), cũng đã xảy ra biến cố gần giống với biến cố Con Cuông ngày 01/7/2012. Bọn gian phi gồm ba tên lợi dụng đêm khuya thanh vắng đã lén lút xâm nhập vào nhà nguyện đập nát tượng Thánh Tâm Chúa Giêsu và tượng Đức Mẹ La Vang. Sau khi bất ngờ bị lộ, hai tên gian tặc lên xe máy tẩu thoát, tên côn đồ thứ ba loay hoay chưa kịp thoát thân thì đã bị giáo dân chặn lại ngay giữa nhà nguyện với tang vật là hung khí dùng đập phá tượng.
CA địa phương tràn đến vừa uy hiếp tinh thần giáo dân bằng dọa dẫm, vừa dùng lời ngọt ngào dụ dỗ giáo dân “đừng làm to chuyện”, “hãy để cơ quan điều tra xử lý vụ việc”. Giáo dân không dễ bị thuyết phục, dù họ toàn là nông dân quê mùa chất phác. CA lại cầu cứu các linh mục trong vùng, nhưng các ngài có lý do chính đáng để không can dự!
Cuối cùng, CA liên lạc với Bản quyền giáo phận qua điện thoại. Vụ việc được giải quyết! Con chiên vâng lời chủ chăn “không làm cho vụ việc căng thẳng gây xáo trộn xã hội.”
Chẳng rõ câu chuyện thực hư ra sao, nhưng khá ly kỳ hấp dẫn với nhiều pha ngoạn mục, vừa nực cười vừa nghe thật xót xa! Tiếc thay! Vì chưa có điều kiện phối kiểm và thu thập chứng cớ, chúng tôi nghi ngờ về độ xác thực của câu chuyện trên, xin miễn tường thuật ở đây. Dầu vậy, cũng mạo muội xin phép được nêu lên cái phần kết cục của vở tuồng, dĩ nhiên với sự de dặt thường lệ và mong chờ thẩm quyền giáo phận xác minh.
Trao đổi hai chiều và nỗi đau mất mát.
Tin lề đường xầm xì rằng, sau khi CA địa phương đạt được sự thỏa hiệp của Bản quyền Giáo phận qua điện đàm, giáo dân được lệnh ngưng ngay những hành động cản trở việc “công vụ” của nhà chức trách và cũng được lệnh không đưa ra đòi hỏi, yêu cầu này nọ, đồng thời tuyệt đối không được cung cấp thông tin hay hình ảnh hoặc lời chứng gì cho bất kỳ ai, nhất là cho “những phần tử thích tung tin giật gân trên mạng.” Bù lại, phía CA “hứa” (hứa miệng qua điện đàm) sẽ “quan tâm chiếu cố xét việc xây dựng nhà nguyện ở một địa điểm khác để giáo dân làm việc thờ phượng với điều kiện sự việc không bị lộ ra ngoài…”! Trong khi chò đợivà cả sau này, giáo dân không được dùng nhà nguyện đang xây dang dở kia làm việc thờ phượng, dù nó được xây trên mảnh đất tự của một giáo dân dâng hiến.
Con chiên răm rắp vâng lời chủ chăn, nhưng lòng họ không khỏi thổn thức! Lẽ nào việc thực thi quyền tự do tôn giáo lại cần đến cuộc mặc cả đổi chác mang tính chất buôn bán “trao đổi hai chiều”như vậy? Các việc phong Giám mục, phong linh mục hay bổ nhiệm, thuyên chuyển các chức sắc trong đạo đã từng mang tiếng về cái “thông lệ” thủ tục hai chiều ấy, nay việc xâm nhập trái phép vào nguyện đường đập ảnh, phá tượng lại cũng giải quyết bằng thủ đoạn “hai bên cùng có lợi” như thế sao?
Sau cuộc đổi chác trên, hành động côn đồ xúc phạm nặng nề đến các tượng thánh cũng đương nhiên được xóa à? Việc xúc phạm bạo ngược, hung hăng, vô nhân, vô thần ấy, nếu không đưa ra ánh sáng, thì sẽ còn bao nhiêu giáo điểm, bao nhiêu giáo họ, giáo xứ rơi vào tay côn đồ thời đại? Hậu họa sẽ trầm trọng gấp mấy cho người có đạo: Tôn giáo và quyền tự do tôn giáo tiếp tục bị sách nhiễu, tín đồ tiếp tục bị bách hại. Và dĩ nhiên, mức độ bách hại cũng từ đó nhân lên gấp bội! Cuối cùng, phần lỗi lại thuộc về phía nạn nhân mà giáo điểm Con Cuông là điển hình mới nhất sau vô số nạn nhân khác khắp nước VN mà Thái Hà, Đồng Chiêm, Tam Tòa, Cồn Dâu… vẫn còn đó âm vang!
Chúng tôi ước mong tin tức về giáo điểm ở Giáo tỉnh Miền Trung…chỉ là tin thất thiệt. Có lẽ thẩm quyền giáo phận nên có một lời thông tri chính thức hay bán chính thức về vụ việc để xóa tan mọi áng mây mù đang bao trùm Giáo phận!
Và cũng ước gì mọi sự thật trong tình hình thực tế sinh hoạt tôn giáo tại Việt Nam được sáng tỏ để người Công giáo VN trong nước không còn mang nữa cái thân phận công dân hạng bét bị sai khiến, hiếp đáp, đàn áp nếu họ chấp nhận luồn lách, chạy chọt, xin xỏ, nhờ vả và được gì mừng nấy!!!
Chúa Giêsu Kitô đã tin tưởng trao phó trách nhiệm cho những người “Chúa tuyển chọn và sai đi” “chăn dắt và coi sóc đàn chiên để chiên không bị sói vồ” chứ Chúa đâu đặt kẻ Chúa sai vào cái thế lưỡng nan“lên tiếng hay không lên tiếng” hoặc phải đắn đo “biết ăn nói làm sao!”
(25/7/2012)
Lê Thiên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét