J.B Nguyễn Hữu Vinh
Đem tin ngư phủ đại dương
Bơ vơ lữ thấn tha hương đề huề
Hoàng – Trường cách trở sơn khê
Dân mình kíp gọi nhau về hộ tang…
Tin đau từ biển, người thân gọi vào.
Nhân dân đi biểu tình kêu
Phát ngôn dạo gót sân đào bước ra
“Việt Nam là cả Hoàng Sa
Trường Sa cũng vậy…” đài nhà oang oang.
Nhân dân đi biểu tình kêu
Phát ngôn dạo gót sân đào bước ra
“Việt Nam là cả Hoàng Sa
Trường Sa cũng vậy…” đài nhà oang oang.
Đem tin ngư phủ đại dương
Bơ vơ lữ thấn tha hương đề huề
Hoàng – Trường cách trở sơn khê
Dân mình kíp gọi nhau về hộ tang…
Hôm qua Thủ tướng đàng hoàng
Băng mình lên trước quốc dân tự tình
Gót đầu mọi nỗi đinh ninh
Nỗi dân tang tóc, nỗi mình xa xôi
Giờ đây mới kịp đôi hồi
Biểu tình chưa được một lời nên thơ
Hiến pháp còn đó trơ trơ
Dám xa xôi mặt mà thưa thớt lòng?
Giao cho bộ Tư, bộ Công
Biểu tình có Luật, ba đông còn chầy
Giữ gìn đất nước cho hay
Cho đành lòng kẻ chân mây cuối trời
Băng mình lên trước quốc dân tự tình
Gót đầu mọi nỗi đinh ninh
Nỗi dân tang tóc, nỗi mình xa xôi
Giờ đây mới kịp đôi hồi
Biểu tình chưa được một lời nên thơ
Hiến pháp còn đó trơ trơ
Dám xa xôi mặt mà thưa thớt lòng?
Giao cho bộ Tư, bộ Công
Biểu tình có Luật, ba đông còn chầy
Giữ gìn đất nước cho hay
Cho đành lòng kẻ chân mây cuối trời
Tai nghe như nuốt từng lời
Ngập ngừng dân mới thưa lời trước sau:
Dân, quan đâu ghét chi nhau
Biểu tình có luật hết sầu chia phôi
Thủ tướng hứa hẹn nặng lời
Dẫu thay mái tóc, dám dời lòng tơ!
Quản bao tháng đợi năm chờ
Nghĩ người trong ngục mà chua xót thầm
Đã nguyền hai chữ đồng tâm
Trăm năm thề chẳng ôm cầm Tàu ai
Còn non, còn nước, còn dài
Nhân dân thì nhớ những lời hôm nay
Ngập ngừng dân mới thưa lời trước sau:
Dân, quan đâu ghét chi nhau
Biểu tình có luật hết sầu chia phôi
Thủ tướng hứa hẹn nặng lời
Dẫu thay mái tóc, dám dời lòng tơ!
Quản bao tháng đợi năm chờ
Nghĩ người trong ngục mà chua xót thầm
Đã nguyền hai chữ đồng tâm
Trăm năm thề chẳng ôm cầm Tàu ai
Còn non, còn nước, còn dài
Nhân dân thì nhớ những lời hôm nay
Dùng dằng chưa nỡ rời tay
Vừng đông trông đã đứng ngay nóc nhà
Ngại ngùng dân mới bước ra
Nhớ lời Thủ tướng, châu sa mấy hàng
Bơm xe, biểu ngữ sẵn sàng
Hôm nay cả vợ, cả chồng thật tươi…
Bờ Hồ tấp nập đông người
Đầu hồ quyên nhặt, cuối trời nhạn thưa
Bõ ngày ăn gió, nằm mưa
Biểu tình, nặng gánh tương tư một ngày
Vừng đông trông đã đứng ngay nóc nhà
Ngại ngùng dân mới bước ra
Nhớ lời Thủ tướng, châu sa mấy hàng
Bơm xe, biểu ngữ sẵn sàng
Hôm nay cả vợ, cả chồng thật tươi…
Bờ Hồ tấp nập đông người
Đầu hồ quyên nhặt, cuối trời nhạn thưa
Bõ ngày ăn gió, nằm mưa
Biểu tình, nặng gánh tương tư một ngày
Dân mình cùng với dân tây
Quây quần quấn quýt như vầy mối tơ
Trông chừng khói ngất song thưa
Lộc vừng thêm thắm, liễu như dát vàng
Từng đoàn dạo gót Hồ Gươm
Một đoàn nghe nói ngoại hương mới về
Hàn huyên chưa kịp dãi dề
Sai nha bỗng thấy bốn bề xôn xao
Người nách thước, kẻ tay đao
Đầu trâu mặt ngựa, ào ào như sôi…
Quây quần quấn quýt như vầy mối tơ
Trông chừng khói ngất song thưa
Lộc vừng thêm thắm, liễu như dát vàng
Từng đoàn dạo gót Hồ Gươm
Một đoàn nghe nói ngoại hương mới về
Hàn huyên chưa kịp dãi dề
Sai nha bỗng thấy bốn bề xôn xao
Người nách thước, kẻ tay đao
Đầu trâu mặt ngựa, ào ào như sôi…
Bắt đi cả gái, cả trai
Xe bus xông lại, bắt ngay dân mình
Đầy hồ vang tiếng ruồi xanh
Rụng rời biểu ngữ, tan tành máy quay
Rồi máy ảnh, của riêng tây
Sạch sành sanh bắt, cho đầy ô tô
Xe bus xông lại, bắt ngay dân mình
Đầy hồ vang tiếng ruồi xanh
Rụng rời biểu ngữ, tan tành máy quay
Rồi máy ảnh, của riêng tây
Sạch sành sanh bắt, cho đầy ô tô
Điều đây bay buộc ai làm,
Này ai đan giậm giệt giàm bỗng dưng?
Hỏi ra sau mới biết rằng:
Những tên dân vệ, những thằng mặt trơ.
Dân tình hoảng hốt ngẩn ngơ,
Tiếng oan dậy đất án ngờ lòa mây.
Này ai đan giậm giệt giàm bỗng dưng?
Hỏi ra sau mới biết rằng:
Những tên dân vệ, những thằng mặt trơ.
Dân tình hoảng hốt ngẩn ngơ,
Tiếng oan dậy đất án ngờ lòa mây.
Lộc Hà giam giữ suốt ngày,
Điếc tai lân tuất phủ tay tồi tàn.
“Phục hồi nhân phẩm” dân oan?
Dẫu là đá cũng nát gan lọ người!
Mặt trông đau đớn rụng rời,
Oan này còn một kêu trời nhưng xa!
Một ngày lạ thói sai nha,
Làm cho khốc hại chẳng qua vì Tàu.
Điếc tai lân tuất phủ tay tồi tàn.
“Phục hồi nhân phẩm” dân oan?
Dẫu là đá cũng nát gan lọ người!
Mặt trông đau đớn rụng rời,
Oan này còn một kêu trời nhưng xa!
Một ngày lạ thói sai nha,
Làm cho khốc hại chẳng qua vì Tàu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét